Ngày 9/6/1990 Ông ngoại mình (74 tuổi) có bài thơ gửi cho các con và các cháu đọc. Bài này không được chọn in trong tập thơ của Ông. Hôm nay lang thang trên Facebook, bắt gặp bài thơ này, do một chú con rể ông, còn lưu giữ , vừa post lên. Vừa đọc, vừa cười, vừa lau nước mắt.
Mọi thứ trên Facebook ngày mai sẽ trôi tuột đi mất, mình cóp lại, đem về đây để dành, lâu lâu mở ra ngắm một tình yêu chẳng bao giờ có tuổi.
Bà mặc áo tím
hoa cà
Trầm ngâm ngắm lọ nước mơ Ông ngồi làm một bài thơ ... nịnh Bà.
Bà mặc áo tím hoa cà
Có hai chùm cúc buông tà hai bên
Nhẹ nâng bộ tí cao thêm
Làm bà thêm đẹp, thêm duyên đậm đà.
Bà mặc áo tím hoa cà
Nhẹ nhàng thanh thản đi ra đi vào
Bà mình mới đẹp làm sao
Ông mình ngơ ngẩn lao đao vì Bà
Bà mặc áo tím hoa cà
Ung dung ngồi ở giữa nhà nghỉ ngơi
Suy tư, nhàn nhã, thảnh thơi
Mơ màng dõi hướng chân trời xa xa.
Bà mặc áo tím hoa cà
Nghiêng mình tựa bóng bình hoa cúc vàng
Bâng khuâng, trầm mặc dịu dàng
Bức tranh tuyệt tác "Cô nàng bên hoa".
Bà mặc áo tím hoa cà
Đi bài thể dục: người già dưỡng sinh
Nhịp nhàng khi chậm, khi nhanh
Tiến, lui khoan nhặt ai xinh hơn Bà.
Bà mặc áo tím hoa cà
Dễ dàng, cởi mở thực thà hơn ai
Trải bao cay đắng mọi mùi
Mà sao Bà vẫn tươi cười như hoa.
Bà mặc áo tím hoa cà
Săn sóc con cháu, việc nhà chăm lo
Từ việc nhỏ đến việc to
Cơm dẻo, canh ngọt, ấm no cậy Bà.
Bà mặc áo tím hoa cà
Mang làn đi chợ mua cà về bung
Giận Ông, Bà vẫn chiều Ông
Nuôi Ông, Bà biết là Ông thích cà.
Bà mặc áo tím hoa cà
Ông mang kính lão cùng Bà dạo chơi
Rõ ràng đẹp lứa xứng đôi
Răng long, đầu bạc Ông vui bên Bà.Bà mặc áo tím hoa cà
Mời Ông đi nếm phở gà điểm tâm
Bà cười: "Ông dở, Ông hâm"
Tại sao Ông cứ đăm đăm ngắm Bà?
Bà mặc áo tím hoa cà
Ông Giời khéo kết duyên Bà với Ông
Đôi ta tình nghĩa mặn nồng
Trăm năm ấm lạnh có Ông có Bà
Bà mặc áo tím hoa cà
Khen thơ Ông viết nịnh Bà có duyên
Thưởng cho Ông đúng một nghìn
Lên câu lạc bộ làm tiền uống bia
Bà mặc áo tím hoa cà
Ông sơ mi trắng, giặt là mới toanh
Bà đi dép đẹp màu xanh
Ông mang kính trắng long lanh gọng vàng
Bà che dù đỏ Thái Lan
Ông túi du lịch nhẹ nhàng trên vai
Ung dung, lịch sự, khoan thai
Người ta cứ tưởng là hai Việt Kiều
Về thăm tổ quốc thân yêu
Chắc rằng trong túi có nhiều Đôla.
Bà mặc áo tím hoa cà
Ông mang soóc lửng, bị Bà chê Ông:
"Người đâu trông thực khó trông
Sao Ông chẳng biết rằng Ông đã già!"
Bà mặc áo tím hoa cà
Ông khen Bà đẹp thì Bà mắng Ông:
"Nịnh vợ mà cũng chẳng xong
Duyên Ông đã hết, tuổi Ông đã già!"
Bà mặc áo tím hoa cà
Ông ghé tai Bà, kể chuyện ngày xưa
Bà rằng: "sao chẳng biết dơ
Già rồi mà vẫn ẫm ờ ba hoa"
Bà mặc áo tím hoa cà
Ưa món bánh đúc, thích quà Hồng Xiêm
Mỗi người một khẩu vị riêng
Ông mê xôi lạc cho nên khác Bà!
Bà mặc áo tím hoa cà
Ông thích đi bộ, còn Bà xích lô
Ông mê dạo cảnh bờ hồ
Bà say lễ Phật ở chùa Quang Hoa
Bà mặc áo tím hoa cà
Hai mái đầu bạc hay cà khịa nhau
Bà ơi, tình nặng nghĩa sâu
Tình xưa khăng khít, nghĩa sau đậm đà
Bà mặc áo tím hoa cà
Ông thương Bà lắm, càng già càng thương
Con tằm vương mối tơ vương
Gừng cay, muối mặn, đoạn trường cùng qua.
Bà mặc áo tím hoa cà
Có hai chùm cúc buông tà hai bên
Bà mình vừa đẹp vừa duyên
Ông thương Bà lắm, Ông khen thực lòng.
Bà ơi đừng vội mắng Ông
Ông buồn! Ông biết rằng Ông đã già
Mặn nồng tình nghĩa đôi ta
Áo tím hoa cà, thương hỡi là thương!
---- -Bà mặc áo tím hoa cà......