Mình sinh
ra ở miền Bắc XHCN trong những năm kháng chiến chống Mỹ, nên – như tất cả mọi
người sống trong thời đó – mình coi nước nga như một thiên đường. Mình yêu
Kachiusa và những điệu nhảy dân gian Nga, yêu Liev Tolstoi với Chiến tranh và hòa bình và Anna Karenia, yêu những anh chàng Ivan
chân chất, hiền lành, tốt bụng. Tóm lại, nước Nga là nơi mình luôn mơ đến. Còn
nhớ những năm 15-16 tuổi, mình thường len lén cắt hình ảnh những thanh niên Nga
mắt xanh, tóc vàng, đẹp trai ngời ngời, cất vào đâu đó giữa những trang sách để
thỉnh thoảng lấy ra ngắm nghía và thầm mơ một ngày nào đó, mình sẽ kiếm được một
anh như vậy làm chồng. Rồi thì thư từ, kết bạn với những cô bạn Vanhia, Natasa.
Liuba thật dễ thương ở mãi tận Krasnodar, Rostov, Vologda… Rồi thì tham gia những
cuộc thi tìm hiểu về nước Nga Xô Viết, cũng được lĩnh giải ba, tư gì đó. Lên đến
đại học, chương trình của ta bắt buộc học ngoại ngữ Nga. Mình vui sướng tiếp nhận
ngôn ngữ ấy như một điều đương nhiên phải thế, thậm chí suốt 4 năm học thời đó,
hình như mình được điểm rất cao và thi tốt nghiệp đã đạt đến điểm tối đa. Nhạc
Nga thì mình mê lắm. Đến bây giờ, trong ổ cứng của mình vẫn còn lưu giữ vài trăm
ca khúc Nga do chính người Nga biểu diễn.
Người xưa vẫn
bảo Yêu nhau yêu cả đường đi…
Vậy mà bây
giờ…, dường như tình yêu đó đang bị phản bội.
Mình đã đủ
nhận thức và đủ… già để hiểu là không có thứ tình yêu viển vông dành cho một đất
nước nào đó. Tất cả chỉ là lợi ích quốc gia được đặt lên trên hết. Nhưng không
hiểu sao, những ngày này, có gì đó vẫn làm cho mình buồn khôn tả.
Nhà thơ Nga Yevtushenko đã từng thảng thốt:
Những bí ẩn tuổi thơ tan biến
Như những bến bờ sáng sớm mù sương...
Thuở những Tô - nhi - a, Ta - nhi - a duyên dáng
Bí ẩn đi nhón gót giữa sân trường…
(Bằng Việt dịch)
Giờ thay từ “Bí ẩn” thành từ “Tình yêu” thì có lẽ cũng hợp với tâm trạng của mình lúc này. Một chút luyến thương, một chút cay đắng một chút ngậm ngùi… vừa đủ để đưa tiễn tình yêu của một thời tuổi trẻ chỉ biết đến những điều tốt đẹp trong ngần.
Chào nhé những Ruslan và Ludmila của miền cổ tích Nga. До свидания!
(*) Tên một bài hát của Trịnh Công Sơn
Những bí ẩn tuổi thơ tan biến
Như những bến bờ sáng sớm mù sương...
Thuở những Tô - nhi - a, Ta - nhi - a duyên dáng
Bí ẩn đi nhón gót giữa sân trường…
(Bằng Việt dịch)
Giờ thay từ “Bí ẩn” thành từ “Tình yêu” thì có lẽ cũng hợp với tâm trạng của mình lúc này. Một chút luyến thương, một chút cay đắng một chút ngậm ngùi… vừa đủ để đưa tiễn tình yêu của một thời tuổi trẻ chỉ biết đến những điều tốt đẹp trong ngần.
Chào nhé những Ruslan và Ludmila của miền cổ tích Nga. До свидания!
(*) Tên một bài hát của Trịnh Công Sơn