.comment-block img { max-width: 300px !important; }

Thứ Hai, 21 tháng 4, 2014

Chaos Theory

Tạm dịch: Thuyết Hỗn loạn. Phim Mỹ, sản xuất năm 2008.
Nội dung phim: Frank Allen (Ryan Reynolds) là một giáo sư chuyên diễn thuyết về vấn đề quản lý thời gian. Anh có một gia đình hạnh phúc với vợ và một con gái 6 tuổi xinh xắn, dễ thương. Thấy chồng mình quá nghiêm chỉnh trong chuyện giờ giấc mà đôi khi không cần thiết phải như vậy, một ngày kia, vợ anh vặn đồng hồ chậm 10 phút để anh có thêm chút thời gian thư giãn trước khi đi làm. Không may, hôm đó lại là ngày Frank phải đi diễn thuyết ở xa, cần phải qua một chuyến phà khởi hành đúng 8 giờ. Bị muộn phà, dẫn đến muộn buổi diễn thuyết – mà nội dung buổi điễn thuyết đó lại chính là vấn đề quản lý thời gian – Frank vô cùng xấu hổ và giận vợ. Cuối giờ chiều, anh bực bội vào quán uống rượu. Say rượu, anh lên giường với một cô gái mới quen, cũng trong tình trạng say mèm. Khi vợ gọi điện, cô gái kia đã bắt máy, tạo nên một mối nghi ngờ đầu tiên cho vợ anh.

Buổi tối, trên đường lái xe về nhà, Frank gặp một phụ nữ chuyển dạ một thân một mình nên anh phải chở cô đến bệnh viện. Ở bệnh viện, nhân viên y tế tưởng nhầm anh là chồng của sản phụ nên buộc anh phải ghi thông tin của mình vào phiếu nhập viện. Frank vội vã làm cho xong thủ tục rồi lái xe về nhà. Trong thời gian đó, do không thấy “chồng” của sản phụ đâu, nhân viên y tế bệnh viện gọi điện về nhà Frank và gặp đúng vợ anh. Cơn bão bùng nổ, Frank về đến nhà lập tức bị đuổi đi mà không có cơ hội để thanh minh.

Quá buồn khổ, mấy ngày sau Frank đến bệnh viện yêu cầu thử máu để có được tờ giấy chứng nhận rằng anh hoàn toàn không liên quan gì đến đứa trẻ mới sinh kia. Nhưng thật trớ trêu, khi nhận được kết quả thử máu, Frank mới biết mình bị một chứng bệnh bẩm sinh là bệnh Klinefelter, hay còn gọi là bệnh VÔ SINH. Sự thật đau đớn khi một câu hỏi được ném thẳng vào mặt Frank, rằng tại sao suốt 6 năm nay, ở nhà anh lại hiện diện một đứa bé gái dễ thương như thiên thần?

Vậy là, từ việc chiếc đồng hồ bị vặn sai 10 phút đã dẫn đến một chuỗi xáo trộn tiếp theo, và sự hỗn loạn trong cuộc sống của Frank bắt đầu. Nếu các bạn muốn biết diễn biến của câu chuyện hấp dẫn này thì…

…phải xem phim thôi!


Đấy là vì tôi mê phim quá, mà dạo này không có mấy thời gian để xem nên đành kể lại một đoạn phim này cho đỡ cơn nghiện. Những điều tôi viết tiếp dưới đây có thể chẳng liên quan gì đến bộ phim.

Buổi sáng chở con trai đi học, hai mẹ con thường phải vất vả để thoát khỏi cảnh kẹt xe. Buổi chiều đón con về, hai mẹ con cũng phải mướt mồ hôi lách qua cái dòng người ken kín để về đến nhà kịp trước 6 giờ. Cứ cái đà này, có lẽ trong vòng chục năm tới, đường phố sẽ không thể đi lại được nữa. Con trai hỏi:

- Mẹ ơi, sao cứ kẹt xe hoài vậy?
- Chuyện con hỏi làm nhức đầu vô số người rồi đấy! Biết bao nhiêu chuyên gia, biết bao nhiêu cái đầu uyên bác đã vật vã với câu hỏi làm sao để hết kẹt xe, nhưng chẳng ai đưa ra lời giải đáp được cả.
- Ơ, con chỉ hỏi tại sao kẹt xe thôi mà!
- Tại vì đường nhỏ mà người đông chứ sao!
- Tại sao không làm đường lớn hơn?
- Làm đường lớn hơn thì nhà cửa sẽ nhỏ lại. Mà người càng ngày càng nhiều, nhà cửa nhỏ thì lấy đâu ra đủ chỗ để ở!
- Mẹ ơi, có người sinh ra thì cũng có người mất đi. Cứ cho là trẻ con sinh ra nhiều hơn người già mất đi thì con cũng không hiểu người ở đâu ra mà càng ngày càng đông nhanh thế này?
- Họ ở quê lên con ạ.
- Sao họ không ở quê mà phải đổ lên đây?
- Tại ở quê, mọi thứ khổ quá, công việc vất vả, điều kiện thiếu thốn…
- Tại sao nhà nước lại để cho miền quê thiếu thốn hơn thành phố?
- Mẹ chịu thôi, con ạ. Đến đây thì mẹ không giải thích được nữa vì đó là chuyện vĩ mô.
- Vĩ mô là gì?
- Là chuyện to lớn mà chỉ có những người ở vị trí to lớn mới giải quyết được thôi.
- Người ở vị trí to lớn thì cũng là người, cũng có bộ não giống mình. Người ta giải quyết việc lớn, mình không giải quyết được nhưng mình cũng phải biết nguyên nhân chứ hả mẹ?
- Con hỏi nhiều, mẹ nhức đầu quá! Mẹ còn phải nấu cơm cho cả nhà, rồi rửa chén, rồi phải đi tưới cây, giặt giũ, ủi đồ, chăm sóc chó, dọn dẹp nhà cửa... Mà tất tần tật từng đó việc, mẹ chỉ có mỗi buổi tối. Tốt nhất là con lo học hành đàng hoàng đi, rồi từ từ con sẽ tự tìm được câu trả lời.
- Vậy, câu trả lời bây giờ là con cần học giỏi, phải không mẹ?
- Ừ, học giỏi thì con sẽ hiểu nguyên nhân tại sao miền quê lại nghèo. Hiểu nguyên nhân, con sẽ biết làm cách nào đó để quê không nghèo nữa. Không nghèo thì người dân sẽ không đổ lên thành phố. Thành phố sẽ ít tai nạn giao thông và không còn hỗn loạn như bây giờ…
- Thế sao những người vĩ mô không học giỏi từ đầu để bây giờ khỏi hỗn loạn?
- Shut up! Ăn cơm đi!

(Đôi khi người lớn cáu với trẻ con vì điều mà mình không trả lời được. Vô lý thật!)

Thứ Sáu, 18 tháng 4, 2014

CÒN GÓC XANH XƯA

Mình được tặng thơ trên FB. Có lẽ không nên kìm hãm sự sung sướng, nên mình ôm về đây để dành. Cảm ơn anh Art !

CÒN GÓC XANH XƯA .
.Tranh : Theo FB Đào Kiến Quốc .
. Gởi Hà Tuệ Hương

Tưởng phai
Ước vọng một đời 
Những ngày tháng , những buồn vui ...
Rộn ràng
Tưởng phai
Dạ khúc mơ màng
Bỗng dưng
Mưa vỡ bàng hoàng duyên xưa !

Hình như ...
Có những ước mơ ?
Hình như
Có những ngày chờ trông nhau ?
Biết là
Vời vợi vách sâu
Sao không bắc một nhịp cầu
Tầm hương ?

Để mưa đổ suốt đêm trường
Để phai lạnh hết con đường em theo ...
Chẳng ngáng núi ,
Chẳng vương đèo
Chẳng ngăn sông suối cũng bèo bọt nhau !

Ngược xuôi
Những phố không nhau
Hai mươi năm
Đủ thay màu tóc chưa ?
Hai hàng cây đổ lá thưa
Cho người đổ bóng dưới mưa sụt sùi .

Người xa ...
Tình cũng xa rồi
Không dưng
Nhớ một góc trời
Xưa
Xanh .........!

*DẠ KHÚC . ( Serenade - Franz Schubert )
. Lời Việt : Phạm Duy - Trình bày : Lệ Thu .

http://www.youtube.com/watch?v=TYx8fugzmDs