.comment-block img { max-width: 300px !important; }

Thứ Năm, 14 tháng 2, 2013

Ăn Tết một mình (2)



Sở dĩ tựa đề có thêm số 2 là vì hồi trước, lúc chưa có blog, bạn OM đã viết một bài tên là Ăn Tết một mình rồi. Hồi ấy viết chỉ để cho mình xem, viết xong rồi cất vào ổ cứng, cài password. Mấy năm đã qua, Tết lại đến, bạn OM lại vẫn tiếp tục ăn Tết một mình. Lần này bạn ấy cũng chỉ viết riêng cho mình thôi, nhưng bạn nào thích đọc thì cứ đọc, và nếu ngứa tay còm vài câu thì chắc bạn OM cũng vui lắm!
CHUYỆN Ở NHÀ MỘT MÌNH
Tình hình là Tết nào cũng vậy, từ khoảng 27-28 tết là gia đình bạn OM lại làm một cuộc chia tay nho nhỏ. Thời buổi nhiễu nhương, bạn OM lãnh nhiệm vụ trông coi nhà cửa. Hơn nữa, nhà còn có 6 cái bàn thờ, Tết nhất cần hương khói và ngoài sân thì có 2 em gâu gâu cần phải được chăm sóc. Vậy là, vào khoảng ngày đó, sáng sớm, bạn OM dậy nấu mì gói cho chồng con. Ăn xong, cả nhà chất nhau lên chiếc xe gắn máy cà tàng, cùng với lỉnh kỉnh đồ đạc. Ra đến bến xe, bạn OM thả hai cha con xuống mua vé về Cần Thơ, còn bạn ấy cầm 2 chiếc mũ bảo hiểm ra về.
Đấy là những năm trước. Còn năm nay, anh giai nhà quyết định ở lại đón giao thừa với vợ. Sáng mùng Một, bạn OM lại dậy sớm nấu mì gói. Cả nhà lại chất nhau lên chiếc xe máy cà tàng với mấy chiếc ba lô và một thùng quà cáp, đồ hộp. Thả hai cha con ở bến xe xong, bạn OM cầm 2 chiếc mũ bảo hiểm ra về. Đường phố vắng hoe, con hẻm vắng hoe, xóm nhà bạn OM lại càng vắng hoe. Mấy dãy nhà trọ mọi khi thường ầm ĩ tiếng trẻ con đùa nghịch, tiếng đàn bà rảnh chuyện ngồi tán dóc với nhau ở trước cửa, thỉnh thoảng chen vào tiếng đàn ông hỏi vợ đã có cơm ăn chưa, quần áo giặt xong để đâu, sao tiền chợ mới đưa có mấy bữa mà hết nhanh quá vậy… Hôm nay thì tuyệt nhiên im ắng, chỉ nghe xa xa có tiếng nhạc Happy New Year và tiếng chim ríu ríu. Ngoài chim sẻ ra, còn một loại chim gì đó, nhưng bạn OM chịu, chẳng biết tên nó là gì. Ngồi tần ngần ở bậc cửa, OM lắng nghe chim hót, lòng nao nao buồn. Thực ra cuộc đời này vẫn đầy tiếng chim, nhưng sao ta cứ phải vội vàng, tất bật ngày này qua ngày khác, để cứ mỗi năm trôi qua lại có một lần tự hỏi: chim gì đang hót thế nhỉ? Thôi thì cả một năm chỉ có mấy ngày Tết là được nghe chim hót thế này thôi. Bình yên, bình yên, bình yên nhé!
CHUYỆN BÀN THỜ
Nghe chim hót một lúc, Bạn OM sực tỉnh, bật dậy đi thay nước, thắp nhang các bàn thờ. Trên lầu nhà bạn có bàn thờ ông bà nội bên chồng. Ông ở giữa - rất già, hai bà – một trẻ măng, một hơi già – ngồi hai bên. Trong hai bà, có một bà không phải bà nội ruột của chồng, nhưng đã chăm sóc anh giai từ bé nên anh coi bà không khác gì nội ruột. Hồi xưa, phụ nữ có nghĩa vụ phải phục vụ, cơm bưng nước rót cho chồng. Bây giờ tất cả đã về cõi khác và trên bàn thờ, cả ông và hai bà đều cùng ngồi bình đẳng với nhau như vậy. OM rất thành tâm trước bàn thờ ông bà. Bạn khấn theo bài bản: con tên là, là vợ của bé Năm, cháu nội của ông bà, hôm nay, ngày, con thắp nén nhang này mời ông bà về ăn Tết với gia đình, cầu mong cho ông bà sớm được siêu thoát, ông bà phù hộ cho mọi người trong gia đình con được bình yên, mạnh khoẻ… Trăm lần như một, bạn OM chỉ cầu thế thôi, chưa bao giờ cầu tài lộc, ăn nên làm ra. Nhiều khi, bạn ấy cũng nghĩ mình thật dở hơi, người đâu mà cứ như trên trời rơi xuống. Đã cầu thì cầu luôn cho đủ, sao lại chỉ cầu mỗi bình an, sức khoẻ? Nhưng trời sinh ra bạn OM dở hơi thế chứ bạn ấy có muốn đâu, cho nên hôm nay bạn ấy cũng chỉ cầu thế thôi, rồi đi sang bàn thờ khác.
Ba chồng bạn OM theo đạo riêng nên có một phòng thờ riêng, trong phòng có 2 bàn thờ. Bàn dưới thờ Phật Bà, bàn trên thờ một người nào đó có ria mép. Bạn OM chẳng biết gọi người có ria mép là gì nên khấn chung chung, mời ông dùng nước với trái cây. Với bạn OM thì ông là khách của gia đình, nên bạn ấy không cầu gì cả (Ai lại xin của khách bao giờ!).
Dưới nhà có bàn thờ Thiên ở ngoài sân, bàn thờ ông Địa và ông Thần Tài ở phòng khách, bàn thờ ông Táo ở nóc tủ, nơi cao nhất trong bếp. Bạn OM thân nhất với ông Địa. Thường thì cứ có trái cây gì mới mua về, chẳng kể hôm đó là ngày mùng mấy, bạn OM đều mang đặt lên bàn thờ ông. Thỉnh thoảng có uống bia một mình, bạn OM cũng rót ra ly mời ông cùng uống. Nhiều lúc, OM tự hỏi không hiểu sao mình lại thân với ông Địa nhất? Hỏi rồi tự trả lời: chắc tại vì ông luôn nở một nụ cười vô tư. Hồi xưa, chẳng phải vì yêu cái cười vô tư mà OM đã phải mang cả một người về nhà đấy thôi!
CHUYỆN CHÓ
Hai em gâu gâu nhìn ra cửa buồn thiu, thỉnh thoảng lại uể oải ngồi giơ chân sau gãi đầu gãi bụng, cảu nhảu càu nhàu chửi rủa mấy con ve bám trên lưng và cố thủ trong các kẽ ngón chân.  Hôm rồi, lướt qua Facebook, bạn OM thấy bạn Hậu Khảo Cổ viết bài về mấy con ve chó cũng vui vui (bạn này viết mấy truyện về chó hay phết!. Hay nói cách khác là bạn ấy viết chuyện chó nào cũng hay J)). Chuyện rằng ve chó cũng có đẳng cấp. Con bám trên đầu có đẳng cấp cao hơn con bám dưới đít. Rồi bạn ấy kết luận: Không tự giũ được hết ve nhưng chó luôn khinh bỉ: dù bọn ve có chọn bám vào chỗ *chất xám* để nâng cao đẳng cấp của mình thì vẫn chỉ là loài hút máu mà thôi.” Bạn OM không trí tuệ được như bạn Hậu Khảo Cổ, cho nên chỉ nghĩ đơn giản là “dù bám trên đầu hay bám dưới đít thì ve chó cũng không thể là chó”. Ve chó sẽ không thể biết buồn khi chủ đi vắng, không thể có được cảm giác mong chờ, khắc khoải khi thò mõm qua song cửa đợi nghe tiếng xe quen thuộc của chủ về. Và quan trọng là ve chó sẽ không thể có được một tình yêu vô tư, vô điều kiện và vô cùng như chó. Nếu bạn OM bỏ nhà đi 4-5 ngày, để sẵn đồ ăn khô mua ở siêu thị cho 2 em gâu gâu thì 2 em ấy sẽ không thể chết đói được, nhưng rất có thể chúng sẽ chết vì buồn.
Bạn OM mở cổng, thả 2 em gâu gâu ra đường. Chúng phấn khởi chạy ngay sang đứng trước cửa nhà kế bên, trêu ghẹo lũ chó hàng xóm, làm cho chó cả xóm sủa vang. Nhìn chúng khi vui, khi buồn, bạn OM nghĩ giá mà con người cũng có thể sống vô tư, tình cảm với nhau như thế…
Uầy, nhưng thế thì người thành chó mất rồi còn gì! Rõ vớ vẩn!
Tết nhất còn nhiều chuyện lắm, nhưng bạn OM lại bận chuẩn bị tiếp khách rồi, nên phải ngừng ở đây! Từ dạo chuyển blog sang nhà mới, bạn ấy lười viết lách quá! Nhưng không sao! Đôi  khi người ta cũng cần nghỉ một thời gian. Báo chí thì luôn cần nóng sốt, nhưng blog của bạn OM không phải là báo chí nên một chút lắng xuống có thể đọng lại đôi điều hay ho chăng?

Happy new year
May we all have a vision now and then
Of a world where every neighbour is a friend
Happy new year
Happy new year
May we all have our hopes, our will to try
...
You and i

Thứ Bảy, 9 tháng 2, 2013

Năm mới tự sướng

Năm nào cũng ăn Tết một mình, chả có ai chụp hình cho, nên đành... tự sướng thôi!


Hehe! Chúc mừng năm mới!