.comment-block img { max-width: 300px !important; }

Thứ Năm, 7 tháng 6, 2012

Triệu phú chợ huyện


Triệu phú vừa là bạn, vừa là em rể của L. Nhớ hồi năm tám mấy, lúc L còn làm nghề chạy sà lan dọc sông Hậu, một lần Triệu phú rủ L đi cà phê rồi vỗ vai: “Tui nói với ông chuyện này, tui thương em gái ông, tui nhận ông làm anh nha!”.

Đám cưới được tổ chức khá rình rang, cô dâu 20 tuổi đang học cao đẳng Tài chính – Kế toán, chú rể 22 tuổi quản lý một cơ sở xay rang cà phê to đùng của cha mẹ để lại. Nhà gái ở mãi trong miệt vườn, cả nhà sống nhờ vào vườn trái cây mà cha mẹ cô dâu phải trần lưng, bạc mặt quanh năm, để đến mỗi vụ mùa, thương lái vào mua với giá rẻ mạt, nên gả được con vào chốn no đủ, ông bà mãn nguyện lắm. Nhà trai cũng phấn khởi không kém vì cưới được con dâu vừa xinh đẹp, vừa có chút học thức, đủ để mai này có thể giúp chồng quản lý công việc. Mới đó mà mấy chục năm đã trôi qua, con trai Triệu phú giờ vừa tốt nghiệp trường RMIT, đang thử sức ở mấy công ty nước ngoài, đặng kiếm thêm kinh nghiệm, mai này ra làm ăn riêng. Con gái Triệu phú đang học THPT, một ngày kia chán học, bỏ ngang ra mở thẩm mỹ viện. Triệu phú không quan tâm mấy đến chuyện học hành bằng cấp này nọ, nên thấy con gái biết làm ăn cũng ưng bụng lắm.

Nghe tin L nghỉ phép, dẫn vợ con về quê chơi mấy ngày, Triệu phú gọi điện:
- Ông đang ở đâu?
- Tui đang ở chợ, sáng mai mới vô trong vườn.

Triệu phú lập tức sai người đem một chiếc xe máy mới cáu đến cho L mượn, không quên kèm theo mấy chiếc nón bảo hiểm và lời nhắn: “Tối nay chơi chút nha ông!”.

Trong từ điển của Triệu phú, chơi tức là tụ tập, nhậu và chuyện phiếm. Không ngày nào là Triệu phú không chơi. Buổi sáng, khoảng 10 giờ, Triệu phú thức dậy, chậm rãi uể oải đánh răng rửa mặt, rồi rủ bạn đi cà phê đến trưa. Cà phê xong, cảm giác tỉnh táo, Triệu phú ngó nghiêng nhà xưởng, cửa hàng, nựng vợ mấy cái, nhắc nàng thỉnh thoảng nên đi massage và thẩm mỹ, rồi gọi điện bàn bạc với các chiến hữu xem tối nay chơi ở đâu. Từ chiều đến tối, Triệu phú giải trí với mấy trò game trên máy tính, xem TV, nghe ngóng cá độ, lướt qua tin tức giá vàng, giá đô, chứng khoán, tai nạn xe cộ, đâm chém cướp giật…, để tối đến có chuyện góp phần rôm rả cho cuộc chơi. Chơi xong sớm thì khoảng 11 giờ khuya, Triệu phú về nhà, muộn hơn thì khoảng 1 giờ sáng. Việc đầu tiên là Triệu phú lên phòng kiểm tra xem vợ có nhà không. Thấy vợ nằm trên giường, Triệu phú cười sằng sặc tự nhủ “Nó không ở trên giường thì còn ở đâu nữa!”, rồi Triệu phú lay vợ dậy, tiếp tục cười sằng sặc, thở vào gương mặt xinh đẹp của nàng những lời có cánh và những câu chuyện tiếu lâm vừa được nghe trong cuộc chơi. Vừa kể, Triệu phú vừa nghĩ bụng “Mình nói chuyện càng ngày càng có duyên như vầy, con vợ nào mà không mê mình mới lạ!”.
 

Em gái L từ lâu đã buộc phải quen với kiểu sinh hoạt của chồng. Hàng ngày, nàng phải dậy sớm điều hành công việc với gương mặt phờ phạc vì thiếu ngủ. Cũng may, buổi trưa thì nàng được ngủ bù, lúc nào mệt quá thì bỏ cửa hàng cho một người bà con thân cận trông coi rồi đi spa thư giãn. Thỉnh thoảng, nàng lên Sài Gòn thăm con trai, kết hợp mua sắm một mớ hàng hiệu. Nàng vừa lên xe là Triệu phú phải gọi điện ngay và cứ thế gọi liên tục mỗi giờ một cuộc, cho đến đêm khuya. Có vợ đẹp, phải gọi kiểm tra nó, để nó đi lạc, có thằng khác “dớt” mất thì sao! Mỗi năm một lần, vợ Triệu phú phải đi thẩm mỹ viện. Gì thì gì, đã là vợ của Triệu phú thì cũng phải đẹp để Triệu phú còn hãnh diện với bạn bè chớ!

Chập tối, y hẹn, Triệu phú gọi điện cho L thông báo địa điểm chơi. L ra quán, ngồi một lúc thì Triệu phú quần lửng hiệu Nike, áo thun hiệu Puma, mang dép lào xuất hiện với mùi nước hoa Boss thơm nức. Ngồi phía sau xe còn có một Triệu phú bạn, quần kaki lùng thùng, áo sơ mi cũ cáu bẩn với gương mặt cháy nắng nhàu nhĩ. Bà chủ quán – nghe đâu cũng là một triệu phú, cỡ chừng năm mươi ngoài với khuôn mặt hoàn toàn là sản phẩm của giải phẫu thẩm mỹ – đon đả chạy ra chào khách bằng giọng khàn khàn. Bà khoác vai nựng Triệu phú mấy cái, khen dạo này trông ông phong độ, khen L ở đâu ra mà đẹp trai quá, rồi la hét đám phục vụ mau mau mang mồi ra cho khách quen. Đoạn, bà cũng ngồi vào bàn tán  chuyện y như dân chơi thứ thiệt.

Câu chuyện rôm rả xoay quanh các vấn đề thể thao, kinh tế xã hội: đội Chelsea thắng, đội Bayern Munich thua, giá vàng xuống, cà phê lúc này được giá, chứng khoán đỏ lè, bà kia chết bất đắc kỳ tử để lại gia tài ngàn tỷ… L nghe chuyện, gật gù, thỉnh thoảng chêm vào đôi ba câu. Đội bóng này, cầu thủ nọ thì L còn biết chứ giá vàng giá đô lên xuống kiểu gì thì L chịu! Còn cái bà ngàn tỷ thì L có nghe mọi người kháo nhau ầm ĩ mấy hôm nay, nhưng anh chẳng quan tâm vì có liên quan gì đến mình đâu. Với lại chưa chắc anh đã viết được đủ hết các số 0 cho con số ngàn tỷ, nói gì đến chuyện hình dung nó sẽ mua được những gì. Triệu phú khoe vừa tư vấn nội thất cho một người bạn mới xây nhà. “Ổng hỏi tui: mua tranh gì treo coi cho đẹp? Tui biểu: Ông mua tranh làm chi, treo mấy bức trong nhà coi vài bữa là chán. Ông nghe lời tui đi, mua mấy cái ti vi treo tường, giá mắc hơn chút xíu mà coi không chán!” Triệu phú cười hỉ hả với câu chuyện thông thái của mình, đám bạn bè ồ lên khen ngợi: “Dzô cái coi!”.

Dzô vài lần, chuyện trở nên tưng bừng. Triệu phú bạn cởi bớt mấy cái nút áo nhàu nát và bắt đầu kể câu chuyện đời tui mà chắc hẳn đám bạn bè đã nghe đến hàng trăm lần. Chuyện rằng hồi xưa Triệu phú bạn từng làm nghề thợ bạc, sau chuyển qua buôn vàng miếng,. Mỗi lần đi mua vàng, Triệu phú bạn áo đóng thùng, thắt lưng thật chặt, bỏ vàng trước bụng rồi chạy xe từ An Giang về đến nhà ở chợ huyện này. Buôn vàng giàu rất nhanh, nhưng nguy hiểm, nên Triệu phú bạn chuyển sang nghề cầm đồ. Bây giờ, Triệu phú bạn chính thức được giới làm ăn công nhận là đại gia, nhưng vẫn ở một căn nhà vừa xấu vừa cũ, vừa là chỗ ở, vừa là tiệm cầm đồ. Triệu phú bạn chỉ có một con trai duy nhất, cho nó đi học nước ngoài, nó chẳng ham. Tốt nghiệp đại học xong, mẹ nó kéo về nhà trông coi tiệm. Ngoài những phi vụ làm ăn khác, tiệm cầm đồ của Triệu phú bạn mỗi năm mang về cho gia chủ tệ nhất cũng bốn năm tỷ. Tiền thì nhiều, nhưng Triệu phú bạn chẳng có nhu cầu tiêu xài gì. Nhạc không nghe, phim không xem, không thích ăn diện, không gái gú, cờ bạc. Cả đời, chắc Triệu phú bạn chỉ đi đến Sài Gòn là xa nhất, thỉnh thoảng đi chùa cầu an, cầu tài. Cầu cho giống mọi người thôi chứ có cầu hay không thì mỗi năm cũng cầm chắc vài tỷ rồi, đâu còn gì để cầu thêm. Lâu lâu, các triệu phú rủ nhau đi An Giang, lên núi Cấm chơi sáng đi chiều về là vui rồi. Có điều núi Cấm vừa bị đá rơi chết người nên sắp tới, hội triệu phú chắc phải tìm một nơi khác để đi. Chưa biết đi đâu!

Chơi đến 1 giờ sáng, hai triệu phú chợ huyện và L ngất ngưởng về nhà. Chia tay với Triệu phú bạn, L bò lên phòng ngủ. Triệu phú cũng chân nam đá chân chiêu đi kiểm tra xem vợ có ở nhà không, rồi cười sằng sặc lay vợ dậy “Em ơi, nghe anh kể chuyện này tiếu lâm lắm nè!”.

Vợ L chưa ngủ, có vẻ bực mình xoay mặt vào tường hỏi: “Đi gì mà khuya thế?”. L không trả lời, chỉ cười ngu ngơ. Trước khi chìm vào giấc ngủ mê mệt, L lè nhè hỏi vợ: “Em có thích chồng em là triệu phú không?” Vợ đáp trả: “Để hàng đêm chờ anh đến 1 giờ sáng à? Thôi, ngủ đi!”

Sáng hôm sau, L chỉ nhớ mang máng rằng đêm qua vợ anh đã trả lời không thích có chồng là triệu phú. Gặp vợ từ nhà tắm đi ra với vẻ mặt mệt mỏi vì mất ngủ, L ôm vợ cười hì hì, hỏi lại câu hôm qua: “Em thích có chồng triệu phú không?”. Vợ đẩy L ra, mắng:
- Anh muôn đời không thể là triệu phú được, hỏi câu đó chi vậy? Chứ anh có muốn em là vợ triệu phú không?
- Thì người ta hỏi chơi cho biết. Hìhì. Anh chỉ muốn em là vợ anh thôi!

Nịnh vợ xong, L chợt nghĩ: Hình như mình cũng chẳng thích vợ mình là vợ triệu phú! Nếu vợ mình là vợ triệu phú thì mình là ai trong cuộc đời này nhỉ?

2 nhận xét:

  1. May mà triệu phú này còn sót lại chút dấu vết thời chưa là triệu phú nên đã thầm nghĩ hơi bị chuẩn "Nếu vợ mình là vợ triệu phú thì mình là ai trong cuộc đời này nhỉ?"
    Dân chơi nhưng vẫn biết sợ mưa rơi!hi hi

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Ôi, chị lôi bài cũ của em ra đọc ah! Chuyện thế này, anh L là anh giai nhà em, và anh í ko biết viết đến con số 1 nghìn tỷ đâu! Còn triệu phú thì là em rể của L.
      Giai nhà em là dân chơi cũng biết sợ con rơi, chị ạ. Hihi

      Xóa

Bạn có thể chèn hình ảnh vô khung comment mà không cần thẻ. Bạn chỉ cần coppy link của hình và dán vô rồi đăng lên là được (Lưu ý: Định dạng đuôi ảnh 'JPG','GIF','PNG','BMP')