.comment-block img { max-width: 300px !important; }

Thứ Năm, 31 tháng 5, 2012

P…h…ù…! Cuối cùng cũng đến hè!

Không hiểu trường Tí Nhân tính toán thế nào mà trong tháng tư, chương trình học nhanh như ma đuổi. Học xong, đầu tháng năm, bọn trẻ phải thi học kỳ. Thi học kỳ xong không còn gì để học nữa, nhưng vẫn phải đến trường. Mẹ hỏi: “Thế các con làm gì ở trường?” Tí Nhân bảo: “Cô cho tập chép, xong rồi cô đi gác thi, rồi cô đi chấm thi, rồi cô đi họp, tụi con chơi từ sáng đến chiều”. Tí Nhân xin mẹ cho nghỉ, nhưng mẹ vốn là người kỷ luật cao và luôn nghiêm túc, nên vẫn yêu cầu Tí Nhân phải đi học đầy đủ cho đến ngày cuối. Sau khi yêu cầu được phát ra và được Tí Nhân tiếp nhận một cách miễn cưỡng, mẹ tự hỏi “không biết mình có bị dở hơi không?”. Đúng ngày 29/5, Tí Nhân làm lễ bế giảng và nghỉ hè. Mẹ thở phào.

Mẹ tiếp xúc nhiều với sách giáo khoa nên biết rằng chương trình lớp 4 quá nặng đối với học sinh tiểu học. Cả một năm trời, Tí Nhân học như đánh vật. Ngoài sách giáo khoa, sách bài tập và các loại sách bổ trợ mà nhà trường yêu cầu mua, hàng ngày cô giáo còn cho thêm một tờ giấy A4 hai mặt, trên đó chi chít chữ size 13 với các loại bài tập mà mẹ đọc xong toát cả mồ hôi. Loại đơn giản là nhân chia số có 3 chữ số thì nhiều khi mẹ chặc lưỡi: “Lấy máy ra mà tính cho nhanh, con ạ”, nhưng cũng có nhiều loại phức tạp khác, mẹ loay hoay mãi không làm được, phải nhờ ba làm giúp. Ba đọc xong, không biết phải giải thế nào, cảm thấy tự ái đầy mình, bèn quay sang cằn nhằn “Sao đi học mà không hỏi cô?”. Tí Nhân phụng phịu: “Cô cho bài về nhà, không làm được thì giờ học thêm cuối buổi ngày mai cô mới giải”. (Đấy, ai cứ bảo cương quyết không cho trẻ con đi học thêm, chứ mẹ thì không cương nổi!).

Nhưng thôi, chuyện cũ đã qua rồi, hè đã về…! Mẹ thở phào cái nữa.

Mẹ thở phào dù cô phê trong học bạ của con không mấy “hay ho”.


 
Bây giờ Tí Nhân chỉ còn phải đi học tiếng Anh mỗi tuần 2 buổi. Tiếng Anh sẽ là chìa khoá cho con mở những cánh cửa mà ba mẹ cả đời không mở được. Ba mẹ đầu tư vào khoản này hơi bị nhiều, nhưng chắc chắn đó là điều cần thiết. Cũng may mà Tí Nhân vẫn theo dõi, thỉnh thoảng lại thông báo với ba mẹ “Trường có chương trình khuyến mãi”. Tranh thủ đóng tiền vào những dịp đó, ba mẹ bớt… tiếc. Cuối khoá, mẹ hết sức ngạc nhiên khi cô giáo người Mỹ nhận xét ngược hẳn với cô ở trường Tiểu học. Cô bảo: “Cháu hơi bị hiếu động quá, nhưng không sao, miễn là cháu tiếp thu tốt!”. Kết quả học tiếng Anh cũng làm mẹ “choáng” khi con là HS duy nhất trong lớp nhận được bằng khen.



Ơ hay, cùng là một đứa trẻ mà sao ở trường này nó là người này, ở trường kia nó lại là người khác vậy nhỉ?

Hè về, mẹ muốn cho Tí Nhân hoạt động nhiều thứ: về quê thăm Nội, tiếp tục đi bơi, học võ, chơi một môn thể thao…, nhưng… Lại nhưng…

Ba mẹ đi làm cả ngày, ai chở con đi? Thêm nữa, Tí Nhân lại đề nghị “Con phải đi học hè ở trường. Nếu không học thì đầu năm học mới, có khi con phải chuyển sang lớp khác. Chuyển sang lớp khác thì mai mốt lên lớp 6, có khi con không được học theo tuyến cùng các bạn mà phải chuyển sang trường khác nữa”.

H…a…i…z…!

Hè đến rồi, mẹ thở phào được mấy cái rồi lại tiếp tục quay cuồng với sự nghiệp giáo dục.

Nói như bạn Cua “Cuộc sống không như là mơ”.

Giời ạ.

Bao giờ cho đến ngày xưa
Để cho con trẻ được mơ nghỉ hè.

Có ai viết tiếp giùm mẹ mấy câu lục bát nữa không?

4 nhận xét:

  1. Bao giờ cho đến ngày xưa
    Để cho con trẻ được mơ nghỉ hè.
    Bao giờ trạch đẻ ngọn tre
    Thì con mới được mùa hè thảnh thơi :D

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Bao giờ mèo thích hồ bơi
      Thì con sẽ được rong chơi suốt hè
      (Lại quay trở về vần è rồi, hehe! :)) )

      Xóa
  2. Thì đành tự vẽ ngày xưa- cho con nghỉ thật mà đưa chơi hè( viết cho có tham gia nha,ke ke)

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Thì đành tự vẽ ngày xưa
      cho con nghỉ thật mà đưa chơi hè
      Để cha mẹ cháu khoẻ re
      Tối về... hí hí... tò te (cho) tươi đời!

      Xóa

Bạn có thể chèn hình ảnh vô khung comment mà không cần thẻ. Bạn chỉ cần coppy link của hình và dán vô rồi đăng lên là được (Lưu ý: Định dạng đuôi ảnh 'JPG','GIF','PNG','BMP')