.comment-block img { max-width: 300px !important; }

Thứ Tư, 17 tháng 11, 2010

Chuyện chó mèo

THƯ MÈO GỬI CHÓ

Phú Nhuận, ngày 13/11/2010
Chị Na yêu quý!


Mấy hôm nay nghe báo đài nói triều cường lên đến mức lịch sử, em chợt nghĩ đến chị, không biết nhà chị bên quận 7 có bị ngập không? Chị em mình chỉ mới gặp gỡ online, chưa một lần gặp nhau ngoài đời, nhưng không hiểu sao em cảm thấy mình thật gần gũi với nhau. Mặc cho người đời nói “ghét nhau như chó với mèo”, nhưng em vẫn biết quan hệ của chúng mình thân thiết cũng gần giống như chị em ruột thịt vậy.

Lúc này chị khoẻ không? Có quen với anh nào mới nhớ thông báo cho em biết nhé! Tụi em thì vẫn vậy, ban đêm thức, ban ngày lim dim ngủ bù. Cô Phúc ở Mỹ về cho chúng em ăn cơm ngày 3 bữa, gồm 1 bữa cơm truyền thống với cá kho và một bữa hiện đại theo kiểu phương Tây: đồ ăn sẵn đóng gói, mua ở siêu thị. Hai đứa em muốn thực hiện kế hoạch hoá gia đình. Cô Phúc cũng cùng ý đó, vì thời buổi này, đẻ ra một đàn con sẽ phức tạp lắm chị ạ! Cô Phúc đã dẫn chồng em đi triệt sản. Thoạt đầu, em sợ triệt sản xong, anh ấy sẽ mất nam tính, nhưng hoá ra em lo lắng cũng bằng thừa. Nhà em vẫn đẹp trai ngời ngời và luôn thể hiện bản lĩnh đàn ông không chê vào đâu được! Bao giờ cuộc sống ổn định, muốn có con thì tụi em đi làm thụ tinh nhân tạo cũng được. Khoa học bây giờ tiến bộ lắm.

Có chuyện này em đang muốn kể với chị. Cô Phúc đang tìm hiểu thủ tục để tháng 12 này mang vợ chồng em sang Mỹ. Nghe đâu thủ tục cũng đơn giản, chỉ cần cho tụi em tiêm đủ mấy mũi văcxin dành cho mèo. Lên máy bay, tụi em sẽ được ngồi ở khoang hành lý – bình đẳng như các loại hành lý khác – và sau 18 tiếng, chúng em sẽ được đặt chân lên đất Mỹ. Em đang hồi hộp chờ đến ngày được tận mắt thấy nước Mỹ để bắt đầu một cuộc sống mới nơi thiên đường mà tất cả loài mèo chúng em đều mơ ước. Ngày ấy sẽ là dấu chấm hết cho cuộc sống tạm bợ ở quê nhà, nơi mà trước đây (và sau khi cô Phúc quay lại Mỹ), quanh năm chúng em chỉ được ăn có mỗi một loại cơm với cá, ngán đến tận cổ. Muốn cải thiện thêm thì phải tự đi tìm mấy con chuột bẩn thỉu, mà chỉ nhìn thấy chúng, em đã muốn lộn mửa chứ đừng nói đến chuyện ăn. Em hình dung ra đến một ngày nào đó, khi khắp nơi trong thành phố, người ta đua nhau nâng mặt đường lên, lúc đó quận Phú Nhuận sẽ lại ngập nước và lũ chuột cống sẽ chạy hàng đàn… Khiếp quá chị ạ! Thỉnh thoảng, em chạy ra đường ngó nghiêng, vài lần nhìn thấy xác mấy con chuột cống bị xe cán nát bét, lại rùng mình nghĩ đến thân phận mình. Nếu một ngày nào đó, chẳng may ra đường gặp mấy thằng phóng xe bạt mạng như điên thì số phận bọn em cũng chả khác gì mấy con chuột cống kia. Mà sao bây giờ bọn điên chạy xe ở ngoài đường nhiều quá, em lên mạng xem thấy chúng nó va quẹt nhau hà rầm, rồi rút dao ra đâm nhau như chuyện cơm bữa… Nói tóm lại là em không muốn ở quê hương nữa. Cầu cho tháng 12 đến nhanh để em được bắt đầu sống cho ra cuộc đời của một con mèo.

Thư đã dài, em dừng bút. Chúc chị luôn mạnh khoẻ, yêu đời.

Em của chị.
Sều


PS: Em gửi chị tấm hình vợ chồng em mới chụp. Chị thấy nhà em đẹp trai ghê chưa

Meo

THƯ CHÓ GỬI MÈO

Quận 7, ngày 14/11/2010
Em Sều thân mến của chị.


Cám ơn em đã nhớ đến chị. Đúng là mấy hôm rồi nhà chị bị triều cường ngập ghê lắm, rác nổi lềnh bềnh khắp nơi, chuột cống không ở trong cống nữa mà thoải mái rong chơi ngoài đường. Chị cũng tóm được mấy con, doạ cho chúng sợ chơi chứ chả thèm ăn. Chị vẫn khoẻ mạnh, duy có điều bây giờ tuổi không còn trẻ nữa nên cũng ít anh ve vãn. Thỉnh thoảng chị cũng vui vẻ với vài anh hàng xóm, nhưng có lẽ hết tuổi sinh đẻ rồi nên không dính bầu nữa. Mấy hôm nước ngập không ra ngoài được, ngồi trong sân nhớ lại thời tuổi trẻ của mình thấy cũng vui vui. Không biết chị đã kể cho em nghe về dòng dõi của chị chưa nhỉ? Chị là giống chó Phú Quốc thuần chủng được sinh ra ở Phú Quốc và lớn lên ở thành phố. Khi mới chân ướt chân ráo đến thành phố này, chị được người chủ biếu cho ông Nguyễn Minh Triết. Ông Nguyễn Minh Triết tặng chị lại cho một người quen, là anh rể của chú Liêm. Ông này làm to nhưng liêm khiết lắm, ở nhà chung cư, không nuôi chị được nên cho chị cho chú Liêm, cô Hương. Và thế là chị ở nhà này cho đến hôm nay.

Cuộc sống của chị trôi qua thật bình yên. Chị lần lượt qua lại với vài anh, lúc thì là dân gốc Tây, lúc là gốc Nhật, lúc thì cùng quê với chị. Chị sinh được mấy lứa, lứa nào các cháu cũng khoẻ mạnh và mang gien trội của chị, tức là có xoáy trên lưng. Các cháu lớn lên, lần lượt được người ta rước đi, toàn là vào nhà tử tế cả, chỉ có một cháu gái ở lại nhà với chị. Rồi nó cũng lớn lên, có bạn trai và lại sinh ra những bầy trẻ lai đẹp như… chị. Có nhiều anh ái ngại nhìn chị, bảo: “Sao em xuất thân là quý tộc như vậy, lúc nhỏ ở một nơi danh giá như vậy, đáng lẽ cuộc đời em phải nhung lụa lắm chứ, sao cuối cùng lại sống một cuộc đời quá đỗi bình thường thế này?” Chị chỉ cười. Chị cảm thấy không còn mong muốn gì hơn cuộc sống mà chị đang sống. Này nhé, một căn nhà ở một nơi yên tĩnh, mát mẻ; một khoảng sân có giàn dây leo rợp bóng mát, vừa đủ rộng để đi tới đi lui suy nghĩ và hồi tưởng; vài anh bạn trai thỉnh thoảng chạy qua ngó nghiêng và tán tỉnh rằng “em vẫn còn đẹp lắm”… Đôi lúc bà hàng xóm bán trứng vịt lộn còn mang sang cho chị cả chục trứng ung. Chà, cái mùi trứng vịt lộn ung mới hấp dẫn làm sao chứ! Em hãy hình dung xem chị còn mong ước gì hơn!

Nghe em kể chuyện em sắp được định cư ở nước ngoài, chị cũng mừng cho em. Cầu mong cho mọi việc suôn sẻ để em thực hiện được ước mơ của mình. Chúc vợ chồng em hạnh phúc.

Chị Na

PS: Gửi em tấm hình con gái và cháu ngoại của chị. Một nửa cuộc đời của chị đó!

Cho

5 nhận xét:

  1. mấy nhóc gâu gâu và meo meo này dễ thương ghê ... chỉ muốn nựng cho một phát ...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hì, mình cũng thương chúng nó lắm, nhưng chúng nó cứ lần lượt ra đi hết, giờ chỉ còn lại có một cháu (đang nằm phè cho lũ nhóc bú đó):(

      Xóa
  2. Kinh Om rùi.
    Thực ra câu chuyện này bình thì khéo dài hơn hai bức thư ấy mất- quá nhiều thông tin
    Cái tên Liêm và câu liêm khiết nhà chung cư không có chỗ nuôi
    Dòng giống quý tộc đáng lẽ.......nhưng hạnh phúc vì có mảng sân( cái sân cs cây leo mà nửa năm xây xong nhà chủ mới có tiền làm- ........=> đến có người giúp việc : cuộc sống tốt dần nên,ơn Giời thật mừng)
    Bạn Om mến! Giá có chỗ com riêng như xưa nhỉ, bỗng dưng phải ngắt mạch hơi tiếc ........KHÔNG DƯNG CÓ MỘT TRẦN MẠNH HẢO Om nhỉ!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Vấn đề nuối và yêu chó...
      Đọc .....
      Khi chị vào Lâm đồng gần nửa tháng ( năm2008) ở nhà em Bếch ốm chờ chị về,mắt nó đau gỉ nhoèn,đâu đó chị cũng đã viết về nó rồi. Nhà chị kỷ lục nuôi 12 con,đàn con 5 đứa nuôi đến 14-16 kg thì đành đem chia,nói đi chọn chủ thì những người yêu chúng mới hiểu,cho rồi mà chúng lớn tướng,chó nhà chị oạ nuôi lần nào bọn nó cũng hơi giống con nai- cao và thon,cũng cfn vài cái ảnh khi cn nhỏ nhà chị 6 tuổi giờ nàng học năm thứ hai rồi. Chọn chủ cho các em rồi nhưng thêm tiết mục hồi đầu ngày nào hai mẹ cn dắt nhau đến thăm, nhưng thực ra oà kiểm tra soi mói xem chủ nhà đãi đằng thế nào với chó....nhà mình, mỗi lần đến chúng mừng thì ôi thôi...thôi. Cái vụ yêu quý chó mèo thái quá cũng hay,kết bạn và thân với mấy người đó thêm.
      Ròi một ngày....vợ chồng có vấn đề đang chơi bóng bàn chồng cầm vợt đập em tun lùn một nhát qay lơ cn bé khóc hết nước mắt,thằng anh thì không nhìn bố- mẹ nhìn hai đứa con và..... Thế oà cái sân rộng,cái vườn lớn từ từ vắng mẹ và em gái rồi vắng nót anh trai. Hì hì....giờ bố ở một mình rất nhiều cô trẻ hơn mẹ đến ngắn có dài ngày có rồi đi, nhìn mấy con chó vừa gầy vừa bẩn mà thương nên cả ba mẹ cn ít về, xoài vẫn sai vẫn thơm vẫn hồng nâu rất đẹp rụng không ai ăn, bưởi sai hoa dịp sau Tết hoa không ai ngẩng đầu mỗi sớm hít hà,mùa thu hoạch bố phải đem bao tải thu hoạc đưa đến nơi mấy mẹ con tro- trần gian là nơi ở trọ ....thôi mà
      Éo ơi tự dưng ngập cảm xúc bên này ,từ từ chị cất nha Om,

      Xóa
    2. Em lên trên blog này, thấy có rất nhiều người yêu chó, giờ có thêm chị là đồng minh rồi! :)
      Chia sẻ với chị chuyện cái sân vườn ngày càng rộng và mấy em cún bơ vơ. Cuộc đời vẫn luôn chẳng thể nào trọn vẹn phải không chị! :(

      Xóa

Bạn có thể chèn hình ảnh vô khung comment mà không cần thẻ. Bạn chỉ cần coppy link của hình và dán vô rồi đăng lên là được (Lưu ý: Định dạng đuôi ảnh 'JPG','GIF','PNG','BMP')