.comment-block img { max-width: 300px !important; }

Chủ Nhật, 11 tháng 3, 2012

17 cái xuân ngời

Bạn í là bạn trai của mình. Mình không nói tên thật của bạn í ra đây đâu, vì bạn í đọc được thì kỳ lắm! Tạm gọi bạn í bằng tên viết tắt thôi nhé, tên bạn í bắt đầu bằng chữ L. Mình kết bạn với L. thấm thoát đã được 17 năm rồi.

Lúc mới quen L, mình nghe mọi người khen L đẹp trai lắm, nhưng thực ra mình thấy cũng bình thường thôi, được cái trắng trẻo, lông mày đậm, mắt to, hiền, nụ cười dễ thương. Bạn của L cũng là bạn của mình, nên trong một lần cùng nhau đi ăn uống, mình quen L ở một quán gỏi vịt. L nhìn mình cười, còn mình thì – trời xui đất khiến thế nào lại vớ phải miếng thịt vịt dai nhách – nên cứ loay hoay, nhè ra thì bất lịch sự, mà nuốt vào thì không xong. Ăn xong, ra về, trong đầu mình chỉ còn mỗi món thịt vịt, chẳng có tí hình ảnh nào của L trong tâm trí. Lần thứ 2, mình gặp L ở quán gỏi cá. Quán ồn ào, nóng nực, L ngồi cạnh nói gì đó với mình, câu được câu mất. Câu mà mình nghe rõ nhất là “lần trước mình đã gặp nhau, em quên rồi à?”. Mình thú nhận “Em chẳng nhớ gì cả!”. L cười hiền, chả tỏ vẻ gì là bất mãn. Lần thứ 3, mình gặp L ở một quán nhậu không tên. Lần này thì mình nhớ mặt L rồi. Chuyện trò vui vẻ đến khuya rồi L đưa mình về một đoạn đường.

Nửa năm sau, mình đăng ký thi vào trường Mỹ thuật. Trước giờ thi, mình ăn sáng ở quán gần trường và lại gặp L.
- Em đi đâu thế? -  L hỏi.
- Em đi thi.
- Anh cũng đi thi.
Rõ là ý Trời!


Mình thi đậu thủ khoa, còn L thì đậu vớt, nhưng L chẳng lấy đó làm phiền. Vào học cùng một lớp, bạn í lập tức vượt lên trên mình. Mình vẫn được điểm cao hơn bạn í, nhưng trong thâm tâm, mình biết khả năng của bạn í trên mình một bậc. Mình ức lắm, cố gắng mọi cách để “qua mặt” L, nhưng cứ qua được một lần thì lần sau L lại vươn lên một tầng cao mới mà mình không sao bắt kịp. Một năm học trôi qua trong những cuộc chạy đua như vậy, và kết thúc năm học, thế quái nào chuyện lại xảy ra như thế này:


DamcuoiLiem-THuong.jpg



Mình mặc áo dài đỏ cười nhắm cả mắt, còn L mặc complet đen đang cười hết ga đó!

17 năm trôi qua, L làm mình shock nhiều lắm, sóng gió cũng không ít, nhưng mình tự hào là chúng mình chưa đập bể cái chén nào nên cũng không phải nhờ ai hàn gắn, chúng mình cũng chưa viết tờ đơn nào nên cũng chẳng có gì để xé. Dẫu biết là cuộc sống này chẳng có gì tròn trịa nhưng mình vẫn cầu mong mãi mãi là như thế.

Hôm rồi, kỷ niệm 17 năm ngày mình mặc áo dài đỏ và L cười hết ga, mình rủ L đi Bình Qưới. Đường đến Bình Qưới phải đi qua Thanh Đa. Chúng mình đi qua quán gỏi vịt, đi qua quán cháo cá, đi qua quán nhậu không tên, đi qua 17 cái xuân ngời vừa dài dằng dặc, vừa ngắn như một giấc chiêm bao và mình hiểu là trên đời này có một đôi điều thật giản dị nhưng lại vô cùng quý giá.

Bạn L thì vẫn cười vô tư, chẳng biết bạn í có nhìn thấy điều quý giá đó không?






11 nhận xét:

  1. Chuyện OM và L dễ thương quá đi mất! Có lẽ dễ thương hơn nhiều là do tài kể chuyện có duyên của OM. :x

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chuyện OM và L chung quy lại toàn là chuyện ăn uống. :D
      Cám ơn em đã khen. Có sao thì chị kể lại vậy thôi!

      Xóa
  2. Đang kể chuyện chạy đua trong học tập thì đùng 1 cái làm sao lại ra sự thể nhứ thế nhỉ ? :P. Mà cái đoạn hấp dẫn nhất í thì OM chả kể tỉ mỉ gì cả ! Chứng tỏ 2 người ngang tài nhau đấy nhỉ ! :)

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. :)) Há há
      Cái đoạn hấp dẫn nó vèo qua một phát, mình chẳng còn kịp nhớ nó như thế nào nữa thì đã đến cái ngày mặc áo dài đỏ mất rồi!
      Cám ơn Sóc đã chịu khó khai quật OM ! :X

      Xóa
  3. Bài viết cho em giúp việc lại không cho com hử?
    Ở được tới 7 năm,chẳng cần bình bầu tán thưởng gì hết.
    Mỗi bài viết cẩn thận vì toàn thông điệp hay và có ích- thành công roài.
    L hơn em 4 tuổi mà chững chạc,còn em thì trẻ lâu, hai người đều có trí tuệ, em biết điều, bạn ấy thì khỏi bàn, đời sống không sứt không xé là là kết quả đúng mà.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hehe. Bài này nhất định khoá, để khỏi làm mất thời gian của mọi người. :p
      Phải nói rằng bạn L hơn em 4 tuổi mà già chát. Còn em thì trẻ lâu nhưng chả bao giờ trẻ bằng chị Ong. Hehe!
      Hôm trước nói chuyện với Ếch, tụi em nói xấu chị quá trời. Haha! Bảo là chị cứ 13 tuỏii mãi, chả biết đến bao giờ lớn! :D

      Xóa
    2. Khà khà.......em trai kém 6 tuổi: chị chưa trưởng thành( chả lẽ bẩu THIỂU NĂNG)- cơ mà đổi lại nhàn,tạm vậy.

      Xóa
    3. Iu là iu cái chả lớn đó! Tự nhiên lại lớn thì có khi chả iu nữa! :D

      Xóa
    4. Hì hì. Sao có thân con Ếch tôi nữa trời:)
      Em nói xấu bác, bác đừng ghét em nhá:p
      Iu cái trong veo, chân tình của bác, yêu/ ghét rõ ràng.
      Bác mà xem phim , đọc bài hay mà không sướt mướt chắc em chả iu nổi bác nữa:x

      Xóa
  4. Ôi chuyện tình thự kể mà như nói chuyện ai đâu đâu í, đúng là nét riêng của em gái OM của chị! Cô áo đỏ xinh xinh làm chị nhìn mãi, chàng veston đen đẹp trai đấy chứ, cưới vợ mừng quá cười tít mắt, hì hì! Kéo xe cho người đẹp chàng cười thật tươi, chắc là thú vị lắm đấy!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Ôi, ngạc nhiên chưa! Sao chị lại "khai quật" được bài xưa lắc thế này? Chỉ còn 3 tuần nữa là đến 19 cái xuân ngời của tụi em rồi, chị ạ! ;)
      Nhìn lại cuộc hôn nhân, thấy vừa ngắn, vừa dài. Hihi!

      Xóa

Bạn có thể chèn hình ảnh vô khung comment mà không cần thẻ. Bạn chỉ cần coppy link của hình và dán vô rồi đăng lên là được (Lưu ý: Định dạng đuôi ảnh 'JPG','GIF','PNG','BMP')