.comment-block img { max-width: 300px !important; }

Thứ Năm, 22 tháng 3, 2012

Memory

Ngoài những món quà mà phụ nữ nào cũng muốn được nhận, mình còn thích một vài thứ khác. Như bây giờ, nếu có ai hỏi mình muốn nhận được quà tặng gì thì mình sẽ trả lời ngay…

Trả lời ngay, nhưng mà trước tiên phải kể lể một chút.

Về nghề nghiệp chuyên môn, có thể nói cái nghề của mình cần rất nhiều tư liệu. Hồi xưa, cạnh bàn làm việc của mình ở cơ quan có cả một chiếc tủ to đựng các loại tư liệu, chủ yếu là sách, kế đến là tạp chí và hình ảnh cắt từ các loại nguồn. Sách thì mình nhớ vị trí, nhớ nội dung trong ruột sách nên cần gì thì tìm ra ngay. Ảnh thì xếp theo từng chủ đề nên việc tìm kiếm cũng dễ. Chỉ có tạp chí là không thể nhớ được, nên phải có quyển sổ ghi chép tạp chí số mấy số mấy có bài gì bài gì…

Về sở thích thì thứ làm mình mê nhất là phim ảnh. Thời còn con gái, thỉnh thoảng mình phải đi thuê đầu xem băng video về, cả nhà tụ tập nằm ngồi, nhiều khi mang cả tô cơm ra trước TV để vừa ăn vừa xem. Thời đó, phim được đánh ra băng lậu, hình ảnh lèm nhèm, lời dịch thuyết minh thì vô cùng “chợ búa”, cứ vài phút là lại thấy nhân vật trên phim chửi “đồ chó chết”, thành ra ăn cơm cứ như là nhai phải sạn (là nói cho dễ nghe, chứ đúng ra thì cứ như ăn cơm với thịt chó chết vậy)   Đến thời lấy chồng, mình vớ được một anh giai còn mê phim hơn cả mình. Đầu VCD đắt như vàng mà anh sẵn sàng bỏ một cục tiền ra mua, xem ra còn dễ hơn đi mua một két bia. Mua đầu về thì phải mua đĩa. Qua thời đĩa VCD thì đến thời DVD, không thuyết minh, không phụ đề, vừa xem vừa đoán. 10 năm sau khi có đầu máy, nhà mình trở thành một kho chứa đĩa phim – bỏ đi thì tiếc mà giữ lại cũng chẳng biết để làm gì.

Kể lể xong rồi, bây giờ ai hỏi mình thích gì, mình sẽ trả lời ngay: thích ổ cứng. Không kể ổ cứng gắn trong, nhà mình hiện còn có 4 cái ổ cứng rời, dung lượng mỗi ổ từ 320 đến 500GB, thế mà vẫn chưa đủ.

Này nhé, có thêm ổ cứng, mình sẽ lưu trữ được nhiều sách hơn, nhiều tạp chí hơn, nhiều tranh ảnh hơn, nhiều phim hơn…

Có thêm ổ cứng, mình cảm thấy giàu có hơn vì được nắm trong tay cả kho tư liệu, kiến thức.

Có thêm ổ cứng, mình cảm thấy quá khứ không quá xa và bạn bè thật gần vì bao nhiêu ảnh mình chụp đều được lưu giữ lại.

Có thêm ổ cứng, mình cảm thấy đời vui hơn vì những lúc rảnh rỗi không phải chầu chực xem những bộ phim mà nhà đài đã cắt phéng hết tất cả những đoạn mát mẻ lẫn nóng bỏng.

Có thêm ổ cứng, mình cảm thấy…

Ồ, mà cảm thấy gì nhỉ, khi có những điều không thể lưu vào ổ cứng?

như buổi chiều hôm qua Sài Gòn mưa…

như quán karaoke vắng khách chỉ có T và mình - thật gần mà cũng thật xa …

như những bài hát T hát riêng cho mình nghe với ước muốn : Giá mà một lần nào đó, T được sống hoàn toàn theo tiếng gọi từ trong sâu thẳm…

như tim mình có lúc loạn nhịp khi chỉ cần nhích sang bên chút nữa là sẽ xoá sạch khoảng cách giữa mình và T…

như sợi dây nối một chiều mưa đã xa lắm rồi với chiều mưa Sài Gòn mới hôm qua…

Ước gì có loại ổ cứng lưu trữ được những điều như vậy…

Nhưng để làm gì nhỉ? Nếu có loại ấy thì chắc mình cũng lại đem nó cất vào một góc nào đó thôi, để tối tối vẫn lôi những ổ cứng bình thường ra, cắm vào TV và rủ chồng: “Phim hấp dẫn, không bị cắt đoạn nào nhé, anh xem với em không?”

2 nhận xét:

  1. "Ước gì có loại ổ cứng lưu trữ được những điều như vậy…"
    Những điều như vậy thì tự nó lưu vào cái ổ an toàn nhất rồi, khi chị xem lại có khi còn sống động hơn cả những điều được ghi trong ổ cứng í chứ, vì nó có không gian đa chiều luôn :D

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cầu cho cái ổ an toàn nhất của mình đừng bị lỗi. Dạo này quên nhiều quá cơ, em ơi!

      Xóa

Bạn có thể chèn hình ảnh vô khung comment mà không cần thẻ. Bạn chỉ cần coppy link của hình và dán vô rồi đăng lên là được (Lưu ý: Định dạng đuôi ảnh 'JPG','GIF','PNG','BMP')