Vừa mới viết bài về những giấc mơ, mấy hôm nay lại có vấn đề với các giấc mơ.
Chả hiểu sao 3 đêm nay rồi cứ mơ thấy bạn HT. Trong mơ vẫn kiên quyết không quên chuyện bạn ấy là chủ nhân của blog CGĐL đang làm um sùm dân cư mạng. Đêm đầu tiên mình mơ thấy HT xuất hiện trước đám đông, mặt mày tươi cười vui vẻ. Mình kéo bạn ấy ra chỗ vắng hơn, hỏi: “Tình hình thế nào, có khả quan không?” Bạn bảo: “Chuyện chả có gì đâu, giơ cao đánh khẽ. Chuyện họ muốn làm không phải là bắt tao. Bắt tao là động tác để nhằm mục đích khác”. Tỉnh dậy thấy thương bạn. Dù giơ cao đánh khẽ, dù mục đích gì thì chắc hẳn từ nay bạn cũng phải từ bỏ niềm vui lớn là được chia sẻ suy nghĩ trên ngôi nhà ảo của mình. Tiếc cho HT quá vì thực sự là bạn đứa có tài, bài viết lúc nào cũng hấp dẫn, lôi cuốn. Giá như…
Đêm thứ hai, mình mơ thấy buổi họp mặt đám bạn bè hôm 7/11 có cả HT tham gia. Ăn uống xong, cả đám lăn ra nhà nằm tán dóc. Thấy bạn buồn buồn, hỏi thăm mới biết là sau buổi gặp nhau này, bạn sẽ phải quay trở lại “trong đó”. “Ước gì được làm lại, tao sẽ học tập nhỏ TH (Taconem), dành phần lớn thời gian chăm sóc cho gia đình”. Đấy là trong giấc mơ của mình, HT nói vậy, chứ mình thì biết CGĐL không muốn, không thể và không phải là Taconem (dù nhìn chung thì cũng có nhiều điểm khá giống nhau như có cá tính mạnh, có tài, thông minh và đều ít nhiều gặp sóng gió trong cuộc đời). Mà cũng phải thôi, lớp mình vậy đó, chả ai giống ai, mỗi người là một mảng trên một bức tranh lập thể mà người ngoài nhìn vào chỉ thấy đẹp hoặc không đẹp, thích hoặc không thích chứ không thể hiểu tường tận tại sao, như thế nào, và sẽ ra sao…
Đêm hôm qua, mình mơ thấy HT xách máy ảnh xịn đi họp lớp, lôi tất cả đám ảnh đen trắng cũ của lớp mình hồi xưa ra chụp lại. Mình bảo: “Bây giờ công nghệ hiện đại rồi, sao phải chụp lại mất công thế? Để tao scan rồi gửi mail cho mày.” Bạn ấy bảo: “Mày gửi thì cứ gửi, tao chụp thì cứ chụp. Tao biết là một người như mày thì sau khi scan xong, thế nào cũng tút tát lại cho ảnh đẹp hơn. Tao muốn có một nguyên mẫu để nhớ về tụi mình ngày xưa đúng như… tụi mình ngày xưa”.
Ừ, nhớ tụi mình ngày xưa quá! Ngày đầu tiên đặt chân đến KTX, đang bỡ ngỡ với tất cả thì có một cô bạn mặt tròn tròn, tóc ngắn đến cười thân thiện hỏi: “Ê, tên gì vậy?”. Nói tên mình xong, bạn ấy đưa tay ra bắt (rất buồn cười) rồi tự giới thiệu: “Còn đây là HT !”. Nhớ HT với những buổi chiều đi lang thang trên con đường mòn từ bên KTX Nông Lâm sang KTX Tổng hợp, hát một mình:
Một sớm mai về
Ngày vui thứ nhất
Ta đi chân đất
Mặc áo vải thô
Giẫm lá tre khô
Rụng đầy lối sỏi
Ta cười ta nói
Ta hát ngêu ngao
Bước thấp bước cao
Qua bờ ruộng nhỏ
Mẹ già ta đó
Hái mướp bên rào.
Mình thật lòng mong đến ngày bạn có thể hát lại bài hát đó.
.comment-block img {
max-width: 300px !important;
}
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể chèn hình ảnh vô khung comment mà không cần thẻ. Bạn chỉ cần coppy link của hình và dán vô rồi đăng lên là được (Lưu ý: Định dạng đuôi ảnh 'JPG','GIF','PNG','BMP')