Những cuộc chia tay dù ngắn dù dài, dù tốt hay không tốt cũng đều làm mình không thích. Không thích khi mình là người ra đi, không thích khi mình là người ở lại, cũng không thích khi mình chỉ là người chứng kiến.
Hồi xưa, lúc mẹ còn là sinh viên, hay phải đi thực tế, mình nhớ cái cảm giác mỗi lần tiễn mẹ ra cổng sao buồn thế! Buổi tối, đứng ngoài sân trường ĐHMT, dưới ánh đèn đường vàng vọt, chỉ luôn ước ao có một phép thần kỳ là nhìn thấy mẹ vai đeo túi, tay xách cặp vẽ trở về. Năm 1974, lúc ấy mình còn bé tí, nhưng cũng hiểu biết chút ít, đủ để ghi nhớ một đêm mà cả nhà ga Hàng Cỏ ngập chìm trong nước mắt khi tiễn những đứa con trai 18 tuổi lên đường vào miền Nam. (Thế mà có nhà thơ nào đó đã viết đại ý đường ra trận vui như trảy hội. Thật không thể chịu được!). Khi ấy mình chỉ là người chứng kiến, còn 2 năm sau, mình trở thành người ra đi khi làm cuộc chia tay với Hà Nội, với ông bà ngoại, người thân, bạn bè để vào Nam, bắt đầu cuộc sống mới. Từ ngày ấy, ông bà ngoại và Hà Nội là cụm từ mà mình luôn cất ở trong lòng như cất giữ một tuổi thơ đầy hạnh phúc. Sau này, Hà Nội thay đổi quá nhiều. Không nhớ Hà Nội nữa, nhưng mỗi lần ra thăm ông bà, mình lại sợ đến giây phút phải chia tay mà không biết có còn lần nào gặp lại nữa không. Nhiều khi Tết không muốn ra, không phải ngại đường xa, mua vé tốn kém, mà ngai những cuộc chia tay ấy…
Hôm qua lại thêm một cuộc chia tay. Biết là chia tay trong thời gian ngắn thôi, nhưng khoảng cách thì xa quá, đủ để con bé cháu khóc rấm rứt trước khi đi ngủ và trước khi đi học. “Tiễn khách” ra taxi rồi, hai mẹ con về nhà dọn dẹp lại đống đồ đạc còn bỏ lại. Mẹ bảo: “Nó hoang lắm, mua toàn đồ đắt tiền, phải kiểm tra xem có gì dùng được thì dùng, kẻo phí”. Sau đó thì chả biết làm gì với cảm giác chống chếnh, mẹ ngồi thừ một lúc rồi nằm ở góc nhà, không xem TV, chẳng biết thức hay ngủ. Chiều, mình gọi mẹ dậy, chào mẹ rồi quay về nhà quận 7.
Không biết một đời người trung bình phải trải qua bao nhiêu cuộc chia tay nhỉ?
.comment-block img {
max-width: 300px !important;
}
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể chèn hình ảnh vô khung comment mà không cần thẻ. Bạn chỉ cần coppy link của hình và dán vô rồi đăng lên là được (Lưu ý: Định dạng đuôi ảnh 'JPG','GIF','PNG','BMP')