Có một cô gái đang ở tuổi 20, một ngày kia, có một người đàn ông đến hỏi vay của cô 2 năm tuổi trẻ. Cô gái nghĩ: đời mình còn dài lắm, cho vay 2 năm thì có nghĩa lý gì đâu! Thế là cô đồng ý ký hợp đồng cho vay. Rồi năm tháng trôi qua, cô gái ngày nào đã trở thành bà lão ngoài 70 và quên hẳn chuyện cho vay năm xưa. Nhưng người đi vay thì không quên. Ông trở lại và bắt đầu trả dần cho bà lão những năm tháng 20 tuổi. Thế là cứ mỗi tuần một lần, bà lão lại chờ đợi đến ngày mình được trẻ lại, được sống những ngày tươi đẹp nhất cùng bạn bè và những người xa xưa. Cứ như thế, cuộc trả nợ kéo dài cho đến lúc bà lão nhẩm tính mình chỉ còn đúng một ngày… Câu chuyện kết thúc buồn bằng cái chết của bà lão. Bà mặc quần áo đẹp và chết trước khi quay trở lại hưởng nốt cái ngày cuối cùng hạnh phúc đó.
Bao nhiêu năm rồi, cứ nghĩ đến tuổi 20 của mình là tôi lại nhớ đến truyện ngắn này. Một đêm nào đó, bỗng dưng nằm mơ thấy đồi Tăng Nhơn Phú với ánh trăng rải tràn trên con đường mòn từ trường về ký túc xá, rồi tỉnh dậy thấy hư hư thực thực, chợt tự hỏi có phải ai đó đang trả cho mình món nợ tuổi 20 không.
Nhân ngày vui gặp nhau, xem lại ngày xưa nhé!
Yesterday, all my troubles seemed so far away.
Now it looks as though they're here to stay.
Suddenly,
I'm not half the man I used to be,
There's a shadow hanging over me,
Oh, yesterday came suddenly.
….
Yesterday, love was such an easy game to play.
Now I need a place to hide away.
Oh, I believe in yesterday.
Chớp mắt một cái, hôm nay sẽ lại trở thành ngày hôm qua
Ghép tuyệt quá.
Trả lờiXóaHà nội bão mấy ngày - sũng nước , Om có muốn lụt luôn không?
Ghép hình kiểu này dễ lắm chị ơi. Chị chỉ cần biết tí tẹo Photoshop (Học trong 5 phút thôi) là làm được ấy mà!. Sài Gòn vừa qua mấy ngày mưa gió. Em thì không ngại mưa, mưa cho mát! Hì!
Xóa