Con trai hỏi:
- Mẹ ơi, lúc bằng tuổi con, mẹ có học giỏi không?
- Có. Mẹ được làm lớp trưởng đấy!
- Ba bảo mẹ học giỏi văn lắm, có đúng không?
- Đúng một phần thôi. Hồi phổ thông mẹ học bình thường, nhưng lên đại học, mẹ thích học nên mẹ được học bổng loại A cơ!
- Thế mẹ có học giỏi môn vẽ không?
- Đầu tiên mẹ không giỏi, nhưng cũng tại mẹ thích học nên sau này mẹ luôn đứng đầu lớp.
- Mẹ vẫn bảo con mà học không giỏi thì sau này con sẽ nghèo, phải không mẹ?
- Đúng rồi!
- Vậy con hỏi mẹ câu này: mẹ vừa bảo mẹ học giỏi, nhưng con thấy bây giờ mẹ có giàu đâu!
Con trai ơi! Mẹ là mẹ của con, nên tất nhiên mẹ tìm được câu trả lời hợp lý. Nhưng trả lời xong, mẹ lại đâm hoang mang. Có lẽ nào con nói đúng?
Mấy hôm nay, ở công ty, mẹ phải làm gấp một số việc nên quá mệt mỏi. Trong một lần đang mệt mỏi như vậy, có cô đồng nghiệp hỏi mẹ:
- Chị có cho cháu đi học hè không?
Mẹ buột miệng:
- Không, chị để nó nghỉ ở nhà cho khoẻ! Rốt cuộc đi học thêm để làm gì? Được điểm cao chắc gì đã giỏi, mà giả sử có giỏi thực sự thì chắc gì đã hay. Cứ nhìn em đi thì biết. Em cũng giỏi giang, có bằng thạc sĩ, đã từng đi dạy cho sinh viên đại học, rồi cuối cùng sự nghiệp của em bây giờ có gì ngoài một tương lai mờ mịt?
Trước khi quay bước, mẹ thấy cô đồng nghiệp của mẹ há hốc miệng sửng sốt. Chắc hẳn mẹ vừa làm cho cô ấy cụt hứng khi cô định khoe con cô đang đi học hè, và biết đâu tối nay về nhà, cô ấy sẽ lại hoang mang giống như mẹ.
Nói chuyện với cô ấy xong, mẹ về phòng và không tiếp tục làm việc được nữa vì một cảm giác nửa như chán nản, nửa như thất bại cứ lẩn quẩn trong tâm trí. Mẹ nghĩ: trong tất cả những người mẹ quen biết, không ai có thể làm được một quyển sách từ A đến Z như mẹ. Này nhé, mẹ có thể vừa biên tập nội dung, vừa biên tập mỹ thuật, vừa vẽ bìa, trình bày ruột, vẽ minh hoạ, chế bản, đọc sửa bản in…, thậm chí mẹ còn có thể in phim và đến nhà in cùng với công nhân đứng mày canh màu bản in cho chuẩn. Mẹ làm được việc của 5-6 người cộng lại thì có thể gọi là giỏi chứ! Nhưng… đúng như con nói, mẹ vẫn nghèo!
Hôm nay, mẹ cáo ốm, nghỉ phép ở nhà để làm thêm. (Mẹ phải làm thêm thì mới đủ tiền cho con đi học tiếng Anh, đi học bơi, mua đồ chơi cho con, mua quần áo và… nước hoa cho mẹ). Con về nhà ngoại, ba leo lên xe máy đi chu du miền Tây. Mẹ được thảnh thơi làm việc mà không có ai loanh quanh bên cạnh, cũng không phải ngồi trong cơ quan, người ra người vào, điện thoại réo liên tục, email gửi qua gửi lại thúc giục, sửa chữa bản thảo… Và mẹ thấy mình tỉnh táo ra, mẹ hết stress, mẹ nghĩ là mình cần phải giỏi, con ạ! Dẫu con không giàu có thì cái sự giỏi cũng sẽ làm cho con trở thành người tử tế hơn, đàng hoàng hơn, kiêu hãnh hơn. Mà mẹ hy vọng, à không, mẹ tin rằng đời con sẽ hơn đời mẹ. Chắc chắn là như thế nếu con cố gắng học cho giỏi, con trai ạ.
.comment-block img {
max-width: 300px !important;
}
"Dẫu con không giàu có thì cái sự giỏi cũng sẽ làm cho con trở thành người tử tế hơn, đàng hoàng hơn, kiêu hãnh hơn."
Trả lờiXóaCuối cùng thì mẹ cùng tìm ra câu trả lời. Cô nhỏ nhứt trí cao luôn. May quá Cô nhỏ được đọc bài này trước khi Tibon nhà Cô nhỏ đặt câu hỏi tương tự :D
"cái sự giỏi cũng sẽ làm cho con trở thành người tử tế hơn, đàng hoàng hơn, kiêu hãnh hơn" là mình tự nhận như vậy cho nó... lành! Còn người khác nhìn mình như thế nào thì không biết à nha! b-(
XóaTibon nhà Cô Nhỏ học lớp mấy rồi? Mẹ là GV chắc con học giỏi lắm phải không?
Em biết tại sao khi chơi log chị cứ tìm bài về các con mà đọc chưa?
Trả lờiXóaCách người cha người mẹ hướng dẫn dạy dỗ con mình mang đầy đủ quan điểm về cuộc sống..........
Vâng, em cũng đồng ý với chị. Nhưng có lẽ chỉ có phụ nữ chúng mình mới viết bài về con cái thôi, chứ đàn ông hầu như chả bao giờ viết, chị nhỉ!
XóaỜ, vì vậy chị toàn chơi với các chị em gái .
XóaCu Nhân tướng đẹp em nhỉ,lông mày rast đàn ông,môi dày nét môi mềm ....hì, chẹp chẹp dù gì vẫn thích trẻ đáng yêu.
Đâu mà, chị đi ăn kem với anh giai Tuấn Anh, làm sao em quên được (Cái này gọi là ghen tị. Hehe!)
XóaCháu nhà em trông râu ria, lông mày đậm, nhưng mà hiền lành lắm chị ạ. Em thì muốn cháu phải "dữ" lên một chút, nhưng chuyện hiền lành hình như cũng có... gien! Đành chịu thôi! :D