.comment-block img { max-width: 300px !important; }

Thứ Hai, 27 tháng 9, 2010

Viết blog

Cách đây chừng 2 tháng, mình còn cho rằng mình hoàn toàn không thích việc viết bài rồi đưa lên mạng cho thiên hạ cùng đọc. Thế rồi bỗng nhiên thấy em gái tâm sự những điều rất đáng quan tâm. Rồi qua blog của em gái, tự nhiên lại thấy bạn TH với những bài rất... phụ nữ, yêu ơi là yêu. Rồi từ blog của bạn TH, gặp lại bạn LH viết những bài lãng mạn đầy chất văn chương đến đáng ngạc nhiên. Mình tò mò tìm blog của cô bạn nối khố TD, thấy bạn vẫn thú vị như ngày nào. Nhân tiện bạn K khuyên mình nên có 1 blog để lưu giữ lại những hình ảnh tư liệu, mình nghe lời bạn lập 1 cái nhà trên Y!360PL này. Đáng lẽ nhà mình phải là nơi để lưu các tư liệu ảnh miễn phí như lời khuyên của bạn K thì mình lại nổi hứng… bỗng nhiên muốn viết.


Viết được vài bài, bắt đầu thấy các gương mặt quen thuộc ghé thăm nhà: Bùng, CL, XL, TL, BĐH, NVN… Đặc biệt, bạn Bùng là người chịu khó ghé nhà mình nhiều nhất, tuy ít viết và cũng ít còm men, nhưng sáng sớm nào bạn ý cũng ghé nhà (hổng biết đã kịp đáng răng súc miệng chưa) làm mình rất cảm động. Gần đây nhất, thấy bạn Kiều Tâu (đấy là bạn tự xưng như vậy, chứ ko phải mình đặt tên) cũng lò dò vào nhà mình. Thấy lớp Văn bắt đầu xôm tụ trở lại, vui quá! Hoá ra cái thế giới ảo này không phải chỉ là chỗ để tán gẫu, xả stress như mình vẫn thường nghĩ oan. Đôi khi nó cũng dễ thương nếu người ta biết cư xử lịch sự, biết đưa lên những thông điệp không làm tổn hại đến ai và biết tuân thủ những nguyên tắc nhất định về văn hoá mạng. (Điều này mình đã rút ra từ chính kinh nghiệm bản thân và cố gắng để không phạm sai lầm).


Lớp mình có một vài bạn vẫn thường xuyên vào thăm nhà bạn bè, nhưng lặng lẽ không nói với ai và cũng không để lại “dấu vết” gì. Có thể bạn không muốn xuất hiện trước mọi người, không muốn chia sẻ (giống như mình hồi trước thôi). Vậy thì cũng từ chính kinh nghiệm bản thân, mình đề nghị mấy bạn ấy thử xuất hiện đi, vì “không thử thì làm sao biết”. Chúng mình tuy khác nhau mọi thứ, nhưng đều có chung 4 năm làm bạn với văn chương. Viết lách một tí cũng là một cách để đỡ quên chữ nghĩa. Và nếu phát huy những mặt tích cực thì thế giới ảo sẽ giúp cho chúng mình xích lại gần nhau hơn các bạn ạ!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bạn có thể chèn hình ảnh vô khung comment mà không cần thẻ. Bạn chỉ cần coppy link của hình và dán vô rồi đăng lên là được (Lưu ý: Định dạng đuôi ảnh 'JPG','GIF','PNG','BMP')

:)) w-) :-j :D ;) :p :-( :) :( :X =(( :-o :-/ :-* :| :-T :] x( o% b-( :-L @X =)) :-? :-h I-) :bh :8) :b) :-s :-r :O) :m)